tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế
Nội dung truyện Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế Tên gốc: Ảnh Đế Đích Tiểu Tiên Nữ Số chương: 63 chương sâu răng Thể loại: Ngọt sủng, song xử, showbiz, đại thúc loli Converter: mi_yoo, Giáp Dã, Ánh Nguyệt Editor: Selene Lee Có những người nuôi thú cưng luôn thích đặt tên cho chúng bằng những cái tên thật oai hùng theo
Ảnh Đế Là Cái Người Cuồng Làm Nũng. xiaocaomeie00 Tháng Tư 20, 2020 Truyện của Dâu nhỏ. Tác Giả: Gia Dư. Edit: Dâu Nhỏ. Tình trạng: Hoàn Thành. Số Chương: 92 chương + 6 PN. Thể Loại: Showbiz, Nữ chủ, Nhẹ Nhàng, Ngọt, Sủng, Hiện Đại, HE…. Văn Án: 19 tuổi xuất đạo. 20 tuổi
NHẬT KÝ TÂN HÔN CÙNG ẢNH ĐẾ - CHƯƠNG 18. Thật ra đây không phải lần đầu Kiều Hội nghe lời tỏ tình thế này. Mối tình đầu của cô còn có Hạ Nhiên đều đã từng nói lời này với cô. Tuy nhiên hai người họ dùng tiếng phổ thông bình thường, nghe không có ấn tượng
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Vì đi học sớm, khi Kỷ Vi đến lớp thì bạn học vẫn chưa nhiều, nhưng cô bạn cùng bàn thì đã có mặt, hai bạn học nữ ngồi bàn trên cũng đang xem tạp chí, thấy Kỷ Vi tới, các cô gái đều chào hỏi, sau đó lại quay về vấn đề đang bàn Vi tính cách vẫn còn chút nhút nhát, bởi vì cô lớn lên ở quê nên những đề tài mà nữ sinh trên thành phố thảo luận cô không hiểu nhiều lắm, cho nên thường ngày cùng bạn bè cũng không có nhiều đề tài để nói. Bài tập tối hôm qua cô vẫn làm chưa xong, mở sách bài tập ra, quay sang hỏi cô bạn Liêu Mân cùng bàn "Cho mình mượn bài tập toán được không?" Liêu Mân cười một cái, bỏ quyến tạp chí xuống, lấy từ trong hộc bàn ra quyển bài tập toán, đưa cho Kỷ Vi, Kỷ Vi nhận lấy nói cảm ơn, ánh mắt đảo qua bìa tạp chí mà cô bạn mới đặt lên bàn. Ảnh bìa chính là Lâm Trứ. Anh mặc một chiếc áo sơmi màu xanh biển, ngồi ở trên ghế, cổ áo hơi mở rộng, thần sắc lạnh nhạt, cấm dục mà gợi cảm. "Cậu thích anh ấy không?" Liêu Mân nhích sát vào Kỷ Vi cười hỏi, tim Kỷ Vi đập nhanh một nhịp, cô 'ừm' một tiếng mơ hồ không rõ, không biết là có thích anh hay không. Nhưng chính bộ dạng mơ hồ này lại chọc cười Liêu Mân, cô bạn nói "Mình cũng thích anh ấy, toàn bộ nữ sinh trường chúng ta cũng thích đó, tụi mình đều là fans cứng của ảnh không đó...." "À, ừa." Kỷ Vi lại đánh mắt liếc nhìn người đàn ông trên bìa tạp chí thêm một cái, cảm thấy anh mặc áo màu xanh cũng không tồi. "Tiểu Vi Vi, nghỉ hè chúng ta đi thăm ban không?" Liêu Mân thật sự thích cô bạn ngồi cùng bàn này, lớn lên xinh đẹp thì không nói, tính cách mềm mại, quan trọng nhất là trên người bạn học nữ này có phần rất ngây thơ và thuần khiết. So với những nữ sinh khác thì ở chung dễ thở hơn rất nhiều. "Thăm ban?" Kỷ Vi cảm giác như mình đang làm hai việc, một bên chép lại đáp án câu hỏi bài tập, một bên rất muốn đem bìa tạp chí kia xé nát. "Đúng vậy, thăm ban, chính là đi xem anh ấy đóng phim." "Có thể chứ?" Kỷ Vi quay đầu lại nhìn cô bạn. Liêu Mân cười ha ha, "Đương nhiên có thể." Tiếp theo cô bạn chọc chọc gương mặt trên bìa tạp chí, nói thêm "Lâm Trứ nhà bọn mình sao lại hấp dẫn những cô gái nhỏ đi lạc thế nhỉ." Kỷ Vi trong lòng trề môi. Anh ấy mới không phải là của nhà các cậu. Nhưng cô chỉ dám ở trong lòng nói ra câu đó, cúi đầu tiếp tục chép đáp án, rốt cuộc cũng chép kịp cho đến khi tổ trưởng đến thu bài tập, sau khi nộp bài, Kỷ Vi lại lần nữa cảm ơn Liêu Mân, Liêu Mân xua tay ý bảo không có gì, số lần nói chuyện của hai người so với lần trước đã nhiều hơn gấp đôi. Từ sau ngày đó, Liêu Mân thích tìm Kỷ Vi nói chuyện phiếm. Đại khái bởi vì hai người có tham gia chung một cộng đồng hâm mộ thần tượng, nhanh chóng kéo gần khoảng cách hơn. Thế là Kỷ Vi mơ mơ màng màng trở thành bạn bè tốt của Liêu Mân. Kỷ Vi "???" Rất nhanh đã tan học, Kỷ Vi cúi đầu nhắn tin wechat với Lâm lão gia. Kỷ Vi 【○д○】 Lâm Chấn 【⊙o⊙? 】 Kỷ Vi 【 Ông ơi, Trứ Nhi đang ở nhà sao? 】 Lâm Chấn 【 Không có. 】 Tâm tình Kỷ Vi lập tức chùng xuống, chờ tiếng chuông vang lên, cô liền thu thập sách vở, động tác cứ chậm rì rì, Liêu Mân ở đằng sau đi lại, ôm cổ cô, "Tiểu Vi Vi, bọn mình định đi uống trà sữa trân châu, cậu muốn đi cùng không?" "Không được, mình phải về nhà ăn cơm." Kỷ Vi để mặc Liêu Mân bá cổ cô, đeo balo lên muốn đi ra ngoài, Liêu Mân với theo nói "Tiểu bảo bảo, cậu thật ngoan đó nha." "Đúng vậy, đúng vậy." Kỷ Vi quay đầu, lè lưỡi trêu Liêu Mân. Liêu Mân "......" Má ơi, đáng yêu quá đi. Hai người ngồi cùng bàn với nhau mới hơn một tháng, đây là lần đầu tiên Liêu Mân phát hiện ra sự đáng yêu của cô bạn mới chuyển đến này. Kỷ Vi tạm biệt Liêu Mân, nâng balo đi ra phía ngoài trường, đứng trước cửa xe chính là chú Lưu. Triệu Cẩn Sinh cùng hai nam sinh khác đi đằng sau nhìn thấy Tiểu Vi Vi lên xe, Chu Mục xoa đầu tóc, nói "Điều kiện nhà Kỷ Vi đúng là không tồi nha." Triệu Cẩn Sinh đã sớm nhận ra Kỷ Vi, nhưng cậu vẫn có chút ngại, cậu quay qua hỏi Liêu Mân, "Cậu với Kỷ Vi có thêm wechat nhau không?" "Vẫn chưa nữa." Liêu Mân buông tay. Tâm tình Triệu Cẩn Sinh nghẹn lại. Từ đầu Triệu Cẩn Sinh đã trộm thêm wechat Kỷ Vi, nhưng không rõ là Kỷ Vi thật sự không biết hay không thấy, tới giờ vẫn chưa chấp nhận yêu cầu kết bạn của cậu, thật xấu hổ quá. ...... Trở về Lâm gia, không thấy được chiếc xe màu đen kia của Lâm Trứ, thật ra chiếc xe Hummer của anh đó giờ vẫn hay để đây, nhưng sáng nay vì chở cô đi học nên đã lấy ra đến giờ vẫn chưa thấy về. Dì Trần nhìn thấy Kỷ Vi đi vào liền gọi cô "Vi Vi, lại đây cùng dì làm bánh tart trứng nào." Kỷ Vi 'dạ' một tiếng, tiến vào phòng bếp giúp dì Trần, dì Trần luôn muốn cô bé này sớm có thể hòa nhập vào Lâm gia, vừa làm bánh vừa cùng cô nói chuyện phiếm, "Công tác của Lâm Trứ có chút vội, chờ con có thời gian, con có thể đến công ty cậu ấy nhìn xem thế nào." "Dạ được, con còn có thể đi thăm ban đúng không ạ?" Kỷ Vi dùng ngón tay chạm vào đường trắng, đưa lên miệng ăn, dì Trần cười nói, "Đương nhiên có thể." Dì Trần lại hỏi "Sau này Vi Vi muốn làm gì?" Cô nhóc hiện nay mới chỉ mười bảy tuổi, thân hình cao gầy, làn da cũng rất trắng, dưỡng da thật tốt. Kỷ Vi lắc đầu "Con vẫn chưa biết ạ." "Không sao cả, từ từ suy nghĩ, vẫn còn hai năm nữa đấy." "Dạ." Đến giờ cơm chiều, Kỷ Vi đi lên lầu giúp Lâm lão gia ăn, trong phòng Lâm lão gia lúc nào cũng thoang thoảng mùi thuốc trung y, ông muốn ăn bánh tart trứng, Kỷ Vi không cho, lông mày Lâm lão gia liền dựng thẳng lên, nhìn có chút dữ dằn. Kỷ Vi bẻ lén một phần nhỏ cho ông thì bị dì Trần thấy được, dì liền gõ nhẹ lên đầu Kỷ Vi. Kỷ Vi le lưỡi, trốn sang một bên. Sau khi ăn cơm xong, dọn dẹp nhà cửa hoàn tất, Kỷ Vi ngồi vào bàn, nhìn đống bài tập cảm thấy thật khó khăn. Dì Trần đi qua bên cạnh cô, nhìn một cái, hơi thở dài. Kỷ Vi nằm bò một hồi, lại cầm lấy di động chơi. Nhắn tin wechat cho Lâm Trứ 【 Tối nay anh không về hả? 】 Lâm Trứ không trả lời, Kỷ Vi tiếp tục chơi di động, cô biết anh rất bận, không về cũng không có biện pháp nào khác. Một lát sau, Kỷ Vi có chút buồn ngủ, cô quay đầu cầm lấy điều khiển từ xa, chuẩn bị mở phim xem, vừa lúc tìm thấy phim "Đại Thoại Tây Du 2", cô ngồi trên thảm, tay chống vào sô pha xem phim. Rất nhanh, hình ảnh xuất hiện, Đường Tăng giảng thuyết, Đại Thánh kiêu ngạo, Tử Hà xinh đẹp, Kỷ Vi nhìn một lúc, rất nhanh liền chảy nước mắt. Ngoài cửa truyền đến tiếng xe, theo phản xạ Kỷ Vi liền đứng dậy, đi nhanh về phía cửa, cô nhìn thấy Lâm Trứ mặt áo sơ mi đen từ trong xe bước xuống, bên ngoài có chút lạnh, Lâm Trứ lấy điếu thuốc trong miệng ra rồi dập tắt, đi lên bậc thang, đến gần mới phát hiện hốc mắt cô gái nhỏ đầy nước. . truyen bac chien"Sao lại khóc?" Kỷ Vi duỗi tay bắt lấy ống tay áo của anh, ngẩng đầu nói "Anh làm anh hùng tái thế của em được không?" Lâm Trứ "......" Thư ký ở phía sau "......" "Được không ạ?" vẻ mặt Kỷ Vi đáng thương, đầu ngón tay Lâm Trứ lau đi những giọt nước mắt vương trên má cô, thấp giọng nói "Được". Kỷ Vi "Vậy anh ôm em vào đi, em lạnh quá." Lâm Trứ "Tự mình đi." Kỷ Vi hất đôi dép lê qua bên cạnh, "Em không đi, em không có mang dép." Nhìn thấy bộ dạng trắng trợn này, Lâm Trứ híp mắt, cúi đầu nhìn cô nhóc, trong đầu lại vang lên lời nói lúc sáng thầy Cao nói với anh. "Trong lớp Kỷ Vi có chút cô đơn, tính cách cô bé không tệ, chính là luôn có bộ dạng ngây thơ, điều đó làm cho người nhìn rất xót thương. Tôi đã làm theo lời cậu nói, nhưng thành tích của Kỷ Vi vẫn trược dốc, hình như vẫn chưa quen phương thức dạy học ở bên này, cô bé nghe giảng không hiểu cũng không đi hỏi lại giáo viên....." Kỷ Vi duỗi tay, bày ra một bộ dạng đang cầu xin. Lâm Trứ không đáp ứng lời nói của cô, nhíu mày đi ngang qua bên cạnh cô, Kỷ Vi nghiêng đầu nhìn anh, một giây sau, Lâm Trứ khom lưng, bế ngang cô lên, ngữ khí lạnh lẽo, "Bài tập sao rồi?" Kỷ Vi "!!" Tâm trạng vui sướng vì được ôm nhanh chóng bị dập tắt. "Anh nhìn em làm." Lâm Trứ ôm người đi đến sô pha. Bên ngoài cửa. Thư ký Chiêm Vũ nhướng mày nhìn đôi dép lê màu hồng nhạt bị vứt cạnh cửa, sờ mũi cười một cái, khom lưng lên xe, ở trong xe, anh ta lấy điện thoại ra, đăng nhập vào wechat. 【 Phòng làm việc của Lâm Trứ 36 】 Chiêm Vũ 【 Còn nhớ cô bé năm ngoái Lâm tổng đưa về không? 】 Trợ lý A Mạo 【 Nhớ chứ nhớ chứ, đó là do tôi đi đón đó. Có chuyện gì sao? Đó là con gái ngoài giá thú của nam thần sao? 】 Người đại diện Thần ca 【 A Mạo, cậu muốn chết rồi đúng không?. 】 Chiêm vũ 【 Tất nhiên không phải con ngoài giá thú, ý của tôi là, chắc chỉ có cô bé mới là khắc tinh của Lâm tổng thôi. 】 Trợ lý A Mạo 【 Thật đáng sợ! Đúng vậy không? 】 Ban truyền thông 【 Đờ mờ???? 】 Ban truyền thông 【 Tôi muốn đi gặp cô bé kia.... Lần trước nghe A Mạo nói tôi cũng chưa từng gặp qua. 】 Trong nhóm chat cứ ríu rít, wechat của Lâm Trứ lại tắt âm, đương nhiên không thể nghe được, anh đặt Kỷ Vi xuống, đưa tay lật sách bài tập của cô. Thần sắc nhàn nhạt, cứ lật từng tờ một. Kỷ Vi ngồi ở trên sô pha, chép miệng, một câu cũng không nói được. Lâm Trứ quay đầu nhìn cô nhóc, hốc mắt cô vẫn còn nước mắt, con ngươi như được rửa qua một lần, sạch sẽ tinh khôi. "Không tính làm à?" Kỷ Vi duỗi tay, cầm lấy điều khiển từ xa bên kia, tắt bộ phim còn đang coi dở, bĩu môi lắc đầu. "Anh mời gia sư cho em." Giọng nói người đàn ông trầm thấp, lại có phần lạnh nhạt. Kỷ Vi "Anh không tự mình dạy em được sao?" "Anh không rảnh." Kỷ Vi "......." Hừ. Lâm Trứ không phản ứng, mặt mày vẫn nhàn nhạt, "Thứ bảy này anh mời gia sư đến dạy cho em, bù lại kiến thức." "Như thế phiền người khác quá." Kỷ Vi nắm lấy tay áo của anh, nói "Anh trở về nhiều một chút, dạy cho em." Lâm Trứ nhìn tay cô, nhẹ nhàng động một cái, ngón tay cô đã buông ra, anh nói "Làm bài tập ngày mai đi." "Em làm một mình hả?" "Anh ở đây." Câu nói "anh ở đây" làm Kỷ Vi nở nụ cười, cô trượt xuống thảm, lấy bút ra, bắt đầu nằm bò viết, Lâm Trứ kéo cổ áo, đi lên lầu, ôm máy tính xuống, ngồi trên sô pha, bắt đầu xem văn kiện. Kỷ Vi cắn đầu bút, liếc anh một cái, sau đó cười tủm tỉm, cúi đầu. "Trứ Nhi...." Làm một lúc, Kỷ Vi dùng bút chọc anh, Lâm Trứ ngẩng đầu lên, đôi mắt nhàn nhạt nhìn cô, Kỷ Vi cười chỉ vào một chỗ, "Không biết làm, chỉ em đi." Lâm Trứ hơi cúi người nhìn xuống, sườn mặt của người đàn ông này vẫn mang theo nét lạnh lùng, Kỷ Vi cười ngọt ngào. Anh lấy bút, viết vài câu trên vở, một hàng công thức xuất hiện, một lát sau, anh gõ gõ trên máy tính. Lâm Trứ 【 Bài này, giải như thế đúng không? 】 Trương Việt 【 Gì đây?? 】 Trương Việt 【 Lâm tổng quay lại đọc sách bài tập rồi hả? Ha ha ha ha ha ha ha. 】 Lâm Trứ 【 Không phải cậu vừa mới tốt nghiệp sao? Là sinh viên. 】 Trương Việt 【 Ừa, đúng vậy. 】 ......
Đánh giá từ 35 lượt Nội dung truyện Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế tuy hơi đơn điệu nhưng bù lại giọng văn nhẹ nhàng, văn phong mạch lạc tạo cho truyện có màu sắc riêng. Tác giả Bán Tiệt Bạch Thái mô tả quá trình hai người đến với nhau rất nhẹ nhàng, không sóng gió. Ngoài cặp đôi chính các nhân vật phụ khác trong truyện ngôn tình cũng rất dễ ánNăm 16 tuổi, cô đến bên anh, anh bận nhiều việc…xử lý nội vụ công ty, vội vàng đi đóng phim, nhưng vẫn không quên kiểm tra bài tập của người mạnh miệng như cô bày ra vẻ mặt đầy nước mắt, lôi kéo hỏi anh “Anh làm anh hùng tái thế của em được không?”Anh lau đi nước mắt của cô, nói “Được.”Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.
"Tiền nhiệm gì chứ?" Lâm Trứ hỏi lại, thấy cô nhóc đưa mắt về phía đằng sau thì anh hơi nghiêng đầu nhìn thoáng qua, ở đó có một bóng người đang dựa vào hành lang, toàn thân màu đen, Triệu Mẫn đeo chiếc vòng cổ kiểu mới nhất, ánh sáng lấp lánh, đôi môi đỏ rực, trùng hợp cô ta cũng nhìn về đây, vừa lúc chạm mắt với Lâm Mẫn chậm rãi nở nụ cười, Lâm Trứ hờ hững dời mắt, nhìn về cô nhìn của Kỷ Vi cũng quay trở về, cô bĩu môi, Lâm Trứ ghé sát vào cô, thấp giọng nói "Không có tiền nhiệm gì cả, em hiểu lầm rồi. Có muốn đến hỏi Triệu Mẫn xem lúc anh và cô ta gặp nhau đã nói những gì không?"Bên tai Kỷ Vi nóng lên, lông mày hơi chau lại, "Anh và chị ấy có thể nói gì ấy hả? Ngồi nói chuyện lâu như vậy, bộ dạng còn rất thân thiết nữa chứ."Lâm Trứ khẽ cười một tiếng, không trả lời cô, chỉ đơn giản đưa tay ra xoa bóp cánh tay cô nhóc đang đặt trên tay vịn, bộ dạng thưởng Vi tức giận rút tay về, tự mình Trứ nhướng mày nhưng cũng không cố chấp bắt lấy tay cô, bởi vì máy quay quay về phía này, cố ý dừng một lúc trên gương mặt cô nhóc, mà trong hội trường người ngày một đông, kế bên họ từng hàng từng hàng dần được lấp đầy. Hà Hoài cao lớn ngồi ở vị trí phía trước, đưa tay sửa sang lại cổ áo mới thong thả quay đầu ra sau nhìn, cùng Kỷ Vi chào Vi lễ phép nói "Chào Hà ca."Hà Hoài trên mặt là ý cười, lúc đầu còn kinh ngạc nhưng trải qua một màn bùng nổ trước đó, hiểu rõ ràng ý Lâm Trứ thì giờ đây cũng không còn ngạc nhiên giới giải trí chuyện gì cũng đã chứng kiến qua, chỉ là trước đây Lâm Trứ chưa gặp được người phù hợp mà ta nói chuyện với Lâm Trứ, trong lời nói mang ý tứ 'anh đây là trâu già gặm cỏ non nha, một cô gái tốt đẹp như vậy mà lại thua trong tay anh, lúc trước tôi còn tưởng rằng anh với La Phàn có thể ở bên nhau đó...'Kỷ Vi dù đang bực bội nhưng vẫn dóng lỗ tai lên nghe người đàn ông nói chuyện không có ý muốn giấu, Kỷ Vi nghe được cái tên La Phàn thì liền nhớ đến bộ phim > siêu nổi mùa hè năm nào đó, trong phim có rất nhiều mỹ nhân, tất cả đều quay quanh người đàn ông là Lâm Trứ, quả thật rất có phúc. Trong phim La Phàn một người được anh thị tẩm, còn là nghệ sĩ cùng Lâm Trứ hôn môi, hơn nữa nghe đồn cô ấy rất thích Lâm Trứ, scandal của hai người cũng liên tiếp không Vi càng nghĩ càng giận đến muốn đá Lâm Trứ một Hoài quay người lại, cười gọi Kỷ Vi một tiếng "Vi Vi."Lại kêu thêm một tiếng Vi Vi thì cô mới hoàn hồn, nhìn vào cặp mắt đào hoa của Hà Hoài, cô sửng sốt, "A? Hà ca ạ?"Hà Hoài cười khẽ "Ngẩn người làm gì đó.""Không ạ." Kỷ Vi phát hiện Lâm Trứ xích lại gần mình, tay anh đặt lên mu bàn tay cô, theo phản xạ cô định hất tay anh ra, ở phía trước Hà Hoài thấy thế thì không nhịn được cười, anh ta hỏi "Vi Vi, sao em lại thích anh ấy vậy hả?"Kỷ Vi nghiêng đầu nhìn Lâm Trứ, bởi vì anh muốn nắm tay cô nhưng bị cô không lên tiếng cự tuyệt nên đang dựa người về phía sau, một bàn tay khác gác lên tay vịn, chống cằm nhìn cô, đôi mắt bình như vậy, đúng là đẹp chết đi Vi nhìn anh, sau đó quay đầu nói với Hà Hoài "Mắt em bị mù ạ."Hà Hoài "ách" một tiếng, đến diễn viên khác bên cạnh cũng nở nụ cười, hào hứng nhìn về phía Lâm Trứ. Lâm Trứ nghe vậy thì ánh mắt anh dừng trên vành tai cô nhóc, nhích sát người lại, hôn lên cổ cô, thấp giọng hỏi "Em bị mù lúc nào hửm?"Kỷ Vi đột nhiên bị hôn thì xém tí nữa đã nhảy dựng Hoài bụm mặt, hét lên trong im lặng không dám nhìn, quay người trở người bên cạnh đang muốn xem náo nhiệt đều kinh ngạc, nam thần lạnh lùng Lâm Trứ từ khi nào trở nên như vậy? Vi đẩy bả vai Lâm Trứ "Anh ngồi đàng hoàng lại đi."Lâm Trứ nương theo động tác của cô ngồi nghiêm chỉnh lại, chỉ là ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm sườn mặt cô, giống như sắp thiêu này ánh đèn trên sân khấu sáng lên, vũ công xếp một hàng đi ra, hàng trước hàng sau đều được chiếu sáng, trong hội trường nghệ sĩ đến đông đủ, tiếng âm nhạc cất lên, MC bước ra sân khấu, tiếng vỗ tay vang lên, trên màn hình xuất hiện những hình ảnh đầu tiên, Kỷ Vi nhanh chóng lấy lại tinh thần nhìn lên sân hoan phim lần này có không ít tác phẩm được đề danh, trong đó có bộ phim điện ảnh >.Kỷ Vi nhìn một hồi, quay qua hỏi Lâm Trứ "Đế ca không đến sao ạ?"Lâm Trứ "Nhóc con bị bệnh, cậu ấy ở nhà trông, không đến.""À." Khó trách không nhìn thấy Lâm Đế, Kỷ Vi lại hỏi "Cậu nhóc không sao chứ ạ?""Cảm mạo thôi."Kỷ Vi tìm điện thoại, nhắn cho Lâm Đế một tin wechat, hỏi tình huống của cậu Đế 【 Đã khá hơn nhiều rồi. Mà Vi Vi, làm sao em câu dẫn được Lâm Trứ vậy? 】Kỷ Vi nhìn Lâm Đế trả lời, chấn động.....Lúc này cô mới phát hiện trên wechat của mình có rất nhìn tin nhắn, đa số đều nói chuyện của cô và Lâm Trứ, cô ngơ ngác nhìn chằm chằm, không dám trả cô đâu biết trên mạng hiện đang rầm rộ tin tức Lâm Trứ công khai yêu đương với cô bé mà mình nuôi dưỡng, chỉ một chút nữa thôi internet đã bị tê liệt hoàn Tử Đồng 【 Vi Vi, Lâm Trứ thật đúng là cầm thú nha, đến em mà cũng dám xuống tay. 】Kỷ Vi "......."Cô có loại dự cảm không tốt bây giờ đang ở trong hội trường nên Kỷ Vi không dám nhìn điện thoại lâu, vội vàng cất vào, trên sân khấu phần mở màn đã kết thúc, giờ đây là giây phút trao bộ phim > Lâm Trứ là nam phụ, đóng phim chỉ để hỗ trợ cho em trai mình, cho nên anh được đề cử vào giải nam phụ xuất sắc nhất. Bản thân Lâm Trứ đã nhận được rất nhiều giải ảnh đế – nam chính xuất sắc nhất, loại vai phụ này chỉ là đề cử cho vui mà thôi, ngày trước Kỷ Vi cũng đã nhìn thấy trên TV cảnh anh nhận giải hôm nay được tận mắt chứng kiến, tim cô vẫn đập liên anh nhận giải, hướng về phía microphone phát máy quay theo bản năng đều hướng về Kỷ Vi, thậm chí còn có người cầm máy đi đến trước mặt Kỷ Vi đỏ lên, có chút muốn né nói Lâm Trứ trầm thấp cất lời "Cảm ơn......"Một đoạn phát biểu lời cảm ơn, sau cùng Lâm Trứ lại nói "Cô ấy còn nhỏ, mọi người không cần dọa cô ấy đâu."Vừa mới dứt lời tiếng vang đã hò reo, Kỷ Vi nghe thấy bản thân bị nhắc đến, do không chuẩn bị trước nên đưa tay lên che mặt, Hà Hoài cũng đứng trước một microphone khác, cười trêu ghẹo "Anh biết cô bé còn nhỏ vậy mà cũng hạ thủ cho được...."Lời này tuyệt đối là lời những người khác đều muốn nói, tiếng reo vang dưới khán đài càng lớn hơn, Lâm Trứ bình tĩnh nhìn Hà Hoài, anh ta cười híp màn này tối nay chắc chắn sẽ đại bạo trên vào cửa, Kỷ Vi đã bị rất nhiều người chú ý, lúc này sự chú ý đạt tới đỉnh điểm, cô nhóc cứ một mực che mặt chính mình, nghĩ cũng không dám cạnh đều là tiếng Trứ ngồi xuống bên cạnh, kéo tay Kỷ Vi ra, Kỷ Vi nghiêng đầu trừng anh một môi Lâm Trứ cong lên, trên mặt đều là ý cười, anh cúi đầu hôn lên mu bàn tay là một tràng cười chúc như vậy ở cùng nhau, Kỷ Vi thì thấy lạ lẫm nhưng Lâm Trứ lại cứ tự nhiên như ở nhà, chắc cũng chỉ có già đời như anh mới có thể tự tại trong giới giải trí mà trao giải này còn kéo dài, càng về sau Kỷ Vi càng chống đỡ không nổi nữa, cô lui ra ngoài trước, đi vào xe nghỉ ngơi. Vừa mới lên xe thì điện thoại Lệ Thần liền vang lên, Kỷ Vi đỏ mặt tựa lưng vào ghế ngồi, đưa mắt nhìn Lệ Thần tay chân luống cuống tắt máy, cô tò mò hỏi "Là ai điện vậy ạ?"Lệ Thần khụ một tiếng "Một lát nữa em sẽ biết."Kỷ Vi 'dạ' một tiếng, cô có chút mệt mỏi, dựa đầu vào cửa sổ nhắm mắt lại, một lúc sau cửa xe bên cạnh mở ra, Lâm Trứ tháo cà vạt ngồi vào, Lệ Thần hạ thấp giọng, nói "Tiểu tiên nữ ngủ rồi."Lâm Trứ "Ừm."Anh vắt cà vạt lên, đưa tay nhẹ nhàng xoa gương mặt của Kỷ Vi, thật ra thì cô chưa ngủ, lông mi run rẩy, điện thoại Lệ Thần lại vang lên lần ta ném như miếng khoai bỏng tay, vội vàng nhét điện thoại vào tay Lâm Trứ, Lâm Trứ nghiêng đầu Thần nói bằng khẩu hình miệng "Lâm lão gia đó."Lâm Trứ gật đầu nhận máy, vừa mới kết nối thông thì bên kia truyền đến một giọng nói giận dữ "Lâm Trứ, anh lấy trộm đồ nhà!""Sao anh có thể xuống tay được cơ chứ!""Anh biết Lâm gia hiện nay ra sao không? Đều điên rồi đấy. Anh nhanh đưa Tiểu Vi Vi về cho tôi ngay!""Còn nữa! Các người dám ở chung một phòng nữa chứ! Anh giỏi lắm, giỏi lắm! Tôi tức muốn hộc máu rồi..."Điện thoại bật loa ngoài nhưng âm lượng đã được chỉnh thấp, giọng Lâm lão gia truyền đến khiến Kỷ Vi không giả vờ ngủ được nữa, cô sợ vội mở to mắt dậy, vẻ mặt hoảng hốt nhìn Lâm Lâm Trứ không nghĩ đến Lâm lão gia sẽ nói một lèo như thế, đến cơ hội mở miệng anh cũng không có, nhưng dù vậy thần sắc anh vẫn rất bình tĩnh."Tụi con đã đặt vé buổi chiều bay về rồi ạ." Ngữ khí anh vẫn điềm đạm đáp lời."Vậy mau cút về đây! Thật sự bị tức chết rồi, anh cũng gần 40 rồi, sao có thể không hiểu chuyện vậy chứ? Anh không làm ba mẹ Vi Vi thất vọng hay sao?" Lâm lão gia lại một lần nữa hung hăng quát mắng, bên kia hình như có người khuyên ngăn, ông đẩy tay người nọ ra, nói "Hôm nay tôi không có ăn đường!"Giọng điệu Lâm Trứ lạnh hơn "Ông còn ăn đường sao?""Anh quản tôi sao!" Lâm lão gia thật sự hung dữ, dùng toàn bộ sức mà quát, "Vi Vi đâu! Sao nó không trả lời wechat của tôi!"Đây là lần đầu tiên Kỷ Vi nghe giọng Lâm lão gia tức giận như vậy, cô đã sớm co người một bên, cô nghe được ông nhắc đến mình thì nhanh chóng đến gần, nói vào điện thoại "Ông ơi, điện thoại con hết pin ạ."Giọng nói mềm mại, có ý muốn bình ổn lại tâm trạng Lâm lão Trứ duỗi tay, đặt điện thoại bên tai Kỷ Vi, một bàn tay khác lại ôm eo cô, kéo về phía Vi nhíu mày, nói "Đừng ôm em mà."Cô bị quát có phần sợ hãi, theo bản năng kháng lão gia bên kia nghe được, lại lập tức quát lớn "Ôm con? Lâm Trứ dám sao? Vi Vi, dù con mới 19 tuổi nhưng phải có suy nghĩ của mình. Lâm Trứ anh buông tay cho tôi...."Lâm Trứ khi nào bị Lâm lão gia quát sẽ bỏ ra, một ngày này anh lăn lộn mệt mỏi, ôm eo Kỷ Vi, bế cô lên đùi mình, hôn sườn mặt Kỷ Vi đỏ mặt cầm điện thoại, thiếu chút nữa đã rớt xuống, cô chỉ có thể thấp giọng nói với Lâm lão gia "Ông ơi, tụi con chiều nay sẽ lên máy bay, rất nhanh sẽ về đến nhà, ông cứ ăn cơm trước đi nhé, đừng ăn đường, tụi con về sẽ nói chuyện với ông.""Bây giờ con nói cho ông biết ngay, có phải Lâm Trứ ép buộc con đúng không?" Phía bên kia ông vẫn thao thao bất Vi vội vàng lắc đầu "Không có ạ."Lâm lão gia hét lên "Ông không tin!"
tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế